Món Nợ Bất Tận (Vô Tẫn Trái Vụ)

Chương 216: Tộc Bóng Đêm còn sót lại


Quên màn dâng giá trị trông như một buổi biểu diễn quái đản kia đi, khi người dẫn chương trình kéo tấm vải trắng lên và để lộ cục thịt, cuộc đấu giá lúc này mới trở nên sôi động, đám người giàu có giờ mới tập trung.

Bologo không biết nó là gì, nhưng hắn có thể nhận ra tầm quan trọng của thứ này dựa trên phản ứng của những người kia.

Ngó sang bên cạnh, quan trọng nhất là người phụ nữ bí ẩn cũng bị thu hút sự chú ý, nhìn chằm chằm vào cục thịt vặn vẹo kia. Có vẻ như mục đích chuyến đi của nàng chính là thứ dị hợm này.

“Đây là cái gì?” Bologo chủ động hỏi.

Cảm xúc của người phụ nữ dần bình tĩnh trở lại. Nàng quay sang nhìn Bologo với một nụ cười mờ ảo qua tấm màn che.

"Ngươi đang yêu cầu thông tin từ ta?"

"Trông ngươi có vẻ là một người hào phóng", Bologo đáp.

Người phụ nữ mỉm cười. Đôi mắt đỏ tươi của nàng nhìn Bologo, Bologo không hề né tránh, đôi mắt xanh của hắn cũng nhìn thẳng vào người phụ nữ. Ngay cả trong ánh sáng lờ mờ và cách một tấm màn che, đôi mắt của người phụ nữ vẫn quá chói lòa, trông như những viên hồng ngọc tinh khiết như máu.

"Ngươi đang nhìn cái gì?"

Người phụ nữ cố tình che ngực, lắc vai, nói với một giọng ma mị, trông như những Banshee chuyên quyến rũ đàn ông trong truyện thần thoại.

"Đôi mắt của ngươi."

Vẻ mặt của Bologo vẫn lạnh lùng như mọi khi, đôi mắt hắn vẫn trong veo.

Người phụ nữ khẽ cau mày, nàng chủ động tiến đến gần Bologo, mùi máu thoang thoảng quyện với một mùi hương nào đó cuốn lấy Bologo.

Hai người cách nhau rất gần, chỉ có mỗi tấm khăn che mặt, nhưng Bologo vẫn không hề bị ảnh hưởng, sắc mặt tái nhợt như một cái xác không còn chút máu.

Cái nhìn chằm chằm kéo dài hơn mười giây, rồi kết thúc bằng sự rút lui của người phụ nữ. Hai người giữ khoảng cách an toàn, ánh mắt người phụ nữ nhìn Bologo có thêm phần oán trách.

Phản ứng của Bologo quá bình tĩnh, bình tĩnh đếm mức khiến người phụ nữ không khỏi có cảm giác thất bại.

Trước đây mình có thể khiến đám đàn ông hoa mắt chóng mặt chỉ bằng vài câu, nhưng tất cả những điều này dường như chẳng có tác dụng gì với tên kia, cứ như thể mình chỉ là một con vượn mặc quần áo với hắn vậy.

"Ngươi có một đôi mắt đẹp." Bologo bất thình lình nói.

Người phụ nữ choáng váng, rồi nhìn Bologo một cách kỳ dị, nàng chưa từng ngờ rằng lại có người có thể cưỡng lại sức hấp dẫn của mình, không những thế còn đánh trả lại.

Và tệ nhất là nàng có vẻ đã hiểu sai ý của Bologo.

Đôi mắt của người phụ nữ trở nên quyến rũ hơn, nhưng đó cũng là biểu hiện của nàng khi đối mặt với Bologo. Rốt cuộc rong ruổi trên tình trường nhiều năm như vậy, hiện tại cuối cùng cũng gặp được một đối thủ ngang tài ngang sức, tuy rằng cảnh chạm mặt có hơi không được tốt cho lắm, nhưng người phụ nữ vẫn cho rằng như thế khá lãng mạn.

Nhưng ngay khi người phụ nữ chuẩn bị tung ra một đợt tấn công mới thì Bologo lại đưa mắt nhìn về phía bục cao, nhìn vào cục thịt đang rên rỉ kia và nói.

"Ta có một người bạn có đôi mắt giống như của ngươi, trông như hồng ngọc, rất đẹp."

"Hả?"

Người phụ nữ không kịp phản ứng, đây là một kiểu tán tỉnh mới sao? Chúng ta không phải nên nói về bản thân mình tiếp theo sao? Sao đột nhiên lại nói về bạn bè rồi?

Điều khó tưởng tượng nhất đối với người phụ nữ là lời tiếp theo của Bologo.

"Họ của bạn ta là Villelis, hắn nói đó là một dòng họ cổ xưa, ngươi nghĩ sao?"

Giọng điệu của Bologo trở nên lạnh như băng. Khi hắn quay đầu lại nhìn người phụ nữ lần nữa, người phụ nữ đã phát hiện quầng sáng màu vàng kim thấp thoáng ẩn hiện trong cặp đồng tử xanh biếc kia.

Người phụ nữ im lặng, và sự im lặng của nàng đã xác nhận phỏng đoán của Bologo.

Đôi mắt của chủng tộc Bóng Đêm quá dễ nhận biết. Sắc màu hồng ngọc như được tạo nên bởi máu đó không phải là màu mà con người có thể có được.

Từ khi người phụ nữ bắt chuyện với mình, Bologo đã quan sát nàng một cách cẩn thận. Ngoài cặp đồng tử màu hồng ngọc thì một bằng chứng khác về danh tính của nàng chính là mùi máu trên cơ thể, đồng thời còn cả hơi thở điên loạn kia nữa.

Bologo là một người đi vay, dây rốn kết nối hắn với ma quỷ cực kỳ nhạy cảm. Trong khoảnh khắc tiếp xúc gần với người phụ nữ vừa rồi, hắn đã nhạy bén phát hiện ra người phụ nữ cũng là một người đi vay.

Đối với chuyện người phụ nữ cảm thấy mình rất quen, Bologo nghi ngờ rằng đó có thể là khả năng cảm ứng giữa những người đi vay, hoặc có thể bắt nguồn từ máu của Sore.

Sore đã nói với hắn rằng tộc Bóng Đêm rất nhạy cảm với máu, đặc biệt là máu của tộc Bóng Đêm cao cấp.

Với sự nối tiếp huyết thống từ đời này sang đời khác, dòng máu tinh khiết kiểu gì cũng sẽ bị vấy bẩn thêm một chút tạp chất, khiến cho chủng tộc Bóng Đêm đời sau không còn thuần khiết mà thấp hèn.

Là lãnh chúa của tộc Bóng Đêm, dòng máu trực hệ của quốc vương Bóng Đêm, máu của Sore vô cùng quý giá. Sau khi được các nhà giả kim chiết xuất, máu của hắn có thể được sử dụng trực tiếp như một vật liệu giả kim.

“Rất nhiều kẻ thuộc chủng tộc Bóng Đêm cấp thấp cả đời đều khát khao máu của ta.” Trong một lần say rượu nào đó, Sore đã tự lẩm bẩm với chính mình.

"Nói đến đây, Bologo, ngươi đã là một kẻ bất tử. Nếu ngươi uống máu của ta, liệu ngươi có thể trở thành thành viên của tộc Bóng Đêm hay không? Nếu ngươi trở thành một thành viên của tộc Bóng Đêm thì với hai khả năng bất tử chồng lên nhau, liệu ngươi có trở thành kẻ siêu bất tử hay không?"

Logic của Sore có vấn đề vào thời điểm đó, vừa nói xong hắn đã trở nên phấn khích, rồi lập tức cắt thẳng vào cổ tay ngay trước mặt Bologo.

Phải nói không hổ là một kẻ bất tử, ý vào tính chất bất tử của mình, cắt cổ tay gọn gàng đến thế, máu phun phải đến vài mét, tưới đẫm lên mặt Bologo.

Sau đó Sore liền nhảy chồm vào lòng Bologo và hét lớn: "Đây là máu của quý ngài Sore", đồng thời nhét vết thương vào miệng Bologo.

Phải công nhận rằng đống cơ bắp của Sore không phải là chuyện đùa, dù có Bologo chống cự đến đâu cũng không lay chuyển được Sore chút nào, may mà Bode kịp thời ra tay vào lúc nguy cấp, bộ xương già nua hạ gục Sore bằng một cú đấm, nhưng lúc này Bologo cũng đã được tắm trong máu.

Sau đó, Bologo đã tắm rửa sạch sẽ nhiều lần, nhưng vẫn còn mùi máu lạ trên người, trong lúc ở Cục Cục Trật tự còn bị Jeffrey đã hỏi có phải đã pha máu thành nước hoa hay không.

Bologo nghi ngờ rằng một lý do chính khác khiến người phụ nữ tộc Bóng Đêm này cảm thấy quen với mình là do máu của Sore, dù gì thì đó cũng là máu của một lãnh chúa tộc Bóng Đêm, việc có sức mạnh còn sót lại là điều bình thường.

Nghĩ đến điều này, Bologo lại nhớ ra một nghi vấn khác, cho đến nay, hắn vẫn không biết những người ở Câu lạc bộ Kẻ bất tử có cấp bậc gì.

"Villelis..."

Người phụ nữ thì thào cái dòng họ cổ xưa này, trầm ngâm một lúc rồi mới cười nhẹ, "Đã lâu không nghe thấy cái họ này".

Khoảnh khắc tiếp theo, ánh mắt của người phụ nữ như phát lạnh, vẻ quyến rũ không còn nữa mà là một luồng sát khí bủa vây, khiến da của Bologo có cảm giác ngứa ran nhẹ như thể bị kim chích.

"Ta có thể biết tên bạn của ngươi không?"

"Ta là một người mới."

Bologo không chút sợ hãi, mà thay vào đó còn đáp trả lại.

Giọng người phụ nữ như bị nghẹn lại, nàng không ngờ rằng mình sẽ bị Bologo lợi dụng ngược.

Bây giờ nhìn lại, cuộc nói chuyện giữa hai người chỉ đơn giản là khó mà tin nổi, với ý tưởng ban đầu là một màn tán tỉnh, nàng đấu với Bologo vài lần, nhưng Bologo lại chưa bao giờ nghĩ về chuyện đó, cái tên này ngay từ đầu chỉ cố gắng tìm cách để biến nàng thành hướng dẫn viên du lịch của hắn mà thôi.

"Cục Thịt Dư Thừa... một công nghệ tạo ra sự sống."

Bầu không khí màu hồng mập mờ không còn nữa, Bologo đã phá vỡ tâm trạng của người phụ nữ, nàng cũng chẳng buồn giả vờ ra vẻ lấy lòng như trước, vì vậy nói với giọng lạnh như băng.

"Những tên điên đó đã tạo ra cục thịt bị biến dạng và ban cho nó khả năng dung hợp và tái sinh mạnh mẽ. Tất nhiên, cục thịt này không có ý thức, cùng lắm thì chỉ là than khóc theo bản năng sinh học mà thôi."

Một chút kinh tởm lóe lên trong mắt người phụ nữ. Cục thịt trên đài cao vẫn đang réo rắt, như thể sự tồn tại của nó là một loại đau đớn đến tột cùng.

Âm thanh gây náo loạn đến nỗi người dẫn chương trình phải mang thuốc an thần và tiêm vào trong đó để khiến nó yên tĩnh lại, trong lúc đó thì khán giả liên tiếp ra giá.

“Lắm người muốn nó như vậy, nó có tác dụng gì?” Bologo tiếp tục hỏi.

"Chữa trị, bất kể vết thương thể chất nghiêm trọng đến đâu, chỉ cần đưa vào đó, sau một khoảng thời gian là có thể chữa khỏi, thậm chí thương tật như gãy tay chân cũng có thể chữa khỏi."

Người phụ nữ nói và chỉ vào các cơ quan trên khắp cục thịt.

"Thấy không? Thực ra, ngay từ khi mới ra đời, nó đã được dùng làm phụ tùng cho các bộ phận trên cơ thể con người, đồng thời khả năng dung hợp và tái sinh của nó rất mạnh. Cắt phần thịt ra, đưa người bị thương vào, máu và thịt của người đó sẽ phát triển cùng cục thịt, sau khi khôi phục gần như cũ thì cắt phần nối liền với cục thịt là được.

Đối với vấn đề tay chân bị đứt lìa, trong thời gian cùng tồn tại với người bị thương, nó sẽ dùng máu và thịt của người bị thương để sinh trưởng. Có thể nói, bộ phận mọc trên đó chính là bộ phận của người bị thương, có thể trực tiếp dùng để phẫu thuật."

“Ồ? Vậy sao.” Bologo trông không mấy hứng thú, rồi hắn nói, “Nghe giống như dòng máu vĩnh sinh”.

"Ngươi còn biết cả dòng máu vĩnh sinh?"

Bologo trong mắt người phụ nữ trở nên bí ẩn, điều này đã khơi dậy sự tò mò của nàng.

"Ta không thiếu hiểu biết như ngươi nghĩ." Bologo nói.

"Vậy ngươi có biết sự khác biệt giữa nó và các phương pháp của giáo phái Tinh Hủ không?"

Người phụ nữ hỏi lại, lần này Bologo không nói nên lời, người phụ nữ này thì trông giống đã đánh bại Bologo, bật ra tràng cười lớn.

Nàng không có treo Bologo, cười vài tiếng sau nàng nói thẳng nói.

"Dòng máu vĩnh sinh đến từ sức mạnh của Nữ chủ nhân Scarlet. Ngay từ đầu nó đã tà dị và không tinh khiết. Khi ngươi dùng nó để chữa lành xác thịt, ngươi cũng sẽ bị Nữ chủ nhân Scarlet để mắt tới... Ngươi có sẵn lòng để một tồn tại khủng khiếp như vậy để mắt tới không?"

Câu hỏi tu từ của người phụ nữ khiến Bologo cảm thấy lạnh sống lưng, cái lạnh toát ra từ dấu tay như vết sẹo trên ngực hắn.

"Vậy thì tại sao ngươi lại cần nó? Là một kẻ thuộc chủng tộc Bóng Đêm, thứ này vô dụng với ngươi phải không?" Bologo phản công.

Những phản ứng khác nhau của người phụ nữ ngay từ đầu đã bộc lộ ý đồ của nàng, nàng cũng rất hứng thú với cục thịt này, không biết chừng tối nay còn đến đây vì nó.

"Ừm? Không thể nói là vô dụng", người phụ nữ lộ ra vẻ đau khổ, "Nhưng máu của nó có thể dùng để ăn, nó có thể nuôi một nhóm lớn tộc Bóng Đêm".

Với một biểu cảm vui tươi, người phụ nữ nhắc lại với Bologo.

"Một nhóm lớn."